TN ngày 11/6/1969
Trần Hưng Đạo. Bản Thánh chào chư thiên ân, chư đạo tâm nam nữ. THI : Ngọn đuốc từ bi dẩn lối đời, Con thuyền Bác Nhã độ trần vơi. Pháp quyền thiên mạng chung nhau giử, Mọi việc do ta cũng có Trời. Bản Thánh hôm nay để mấy lời dặn bảo chư thiên ân quyền pháp, cùng toàn thể nam nữ đạo tâm, bổn phận làm một tín đồ trong Giáo Hội Minh Lý : phải nhận được trọng trách của mình, phải làm sao cho xứng đáng một người chơn tu, đạo đức, hầu mới sáng danh nền tân giáo lý. đừng vì một quyền lợi riêng tư mà nội bộ gây nên tai tiếng, miệng đời mỉa mai bình phẩm, thì nền chánh pháp tối thượng nhiệm mầu cũng không cách nào làm cho thiên hạ tín nhiệm, thì sự cãm hoá người đời khó góp lấy gì để mua chuộc cái tai hại bỡi chính mình tạo nên. Các hiền khá nhận chân cho kỷ. Đừng tưởng cá nhân hay số ít không liên lụy để vở cả một tổ chức được. Ngụ đời thường nói : Một con sầu làm rầu nồi canh, thì há không cẩn thận lắm sao ? Bỡi vậy, người thiên ân hay kẻ tín hữu muốn thi thố một việc làm, trước khi đo đắn, nghỉ suy chính chắn từ tấc từ li, luôn luôn nằm lòng những điều luật, cương lỉnh của nền đạo và giử đúng lời thề. Xem thêm
Dầu nghiệp duyên chưa thể cho phép tạo được con người bản lỉnh đạo hạnh cao siêu, cũng giử còn thuần túy một tín đồ. Dầu chưa tạo được điều kiện làm nở mặt cho đời, rạng danh cho đạo, cũng chớ gây nên tai ác di hại về sau. Bỡi vậy, trách nhiệm trọng hại biết bao, chồng chất đôi vai của người hướng đạo, giấu kín ở lòng toàn đạo, chờ có cơ hội đem tài đức cứu thế độ nhơn. Trước khi tự thấy mình còn non yếu, chưa đủ bôn nam tẩu bắc, thì nên đóng cửa tu học, cùng nhau bồi dưỡng nguyên khí bên trong cho hàm súc. Ai nấy cũng nuôi lớn chí mình, chờ cơ hội là tung chơn rảo bước cứu đời, làm sao cho cuộc sống nhơn loại quân bình, không còn để người khóc kẻ cười, bên no phía đói. Xã hội được thanh bình, còn phải nhắm thẳng vào trọng tâm con người, là phải giải thoát linh hồn. Đó là then chốt của nền đạo học. Muốn xua quân xuất trận, trước phải biết người biết mình, mà cốt là kiểm điểm hàng ngủ có được nhứt tề hay chưa? Mặc dù binh hùng tướng hổ, xấp ngàn địch thủ, mà quân sỉ chưa nhứt tề, thì phải rút lui ngay. Nếu ỷ mạnh, thế nào cũng đem mồi cho địch. Cũng vậy đó, trên thiên ân, dưới đạo hữu, toàn bộ bất nhứt, phân vân, thiếu tin, thiếu kỉnh, thì nền đạo học đó sớm chầy cũng tan vở, mà cá nhân mỗi người sẽ lảnh lấy sự trừng phạt gớm ghê. Bỡi vậy nên nền đạo cốt là giử trọn niềm tin, lấy luật pháp làm cương kỷ răn đe, lấy mình khép thân vào đó, để chế ngự long tham lam, sân hận, si mê, dẹp được kiêu khí ngạo mạn, mới mong đi đến lợi kỷ lợi tha. Minh Lý trải mấy năm được quyền pháp trao ban, chương trình vạch sẳn, một lối công phu để toàn đạo nương đó mà tạo nên một giáo hội lành mạnh, gồm cả phước huệ đồng tu, thiên nhơn hiệp phát. Thần Thánh mỏi miệng ráo lời, thế mà dòm lại ở đâu còn đó. Nếu dụng ân chắc chắn chầy sớm cũng lờn, bằng phải tác oai, sẽ có ít nhiều người oán. Dầu sao, quyền tối hậu phải ở tay Trời, dầu được dầu không, quyết phải lái con thuyền đi đúng hướng. Hôm nay, Bản Thánh chỉ ước mong sao mỗi năm có một đợt tịnh tu dài hạn, hay một tháng phải dành dự đôi ngày. Mỗi người trong đoàn thể nền đạo Minh Lý, từ trên đến dưới rán thu xếp gọn, gát mọi sự ra ngoài, để rồi ngồi lại, bình tỉnh xét hành vi tạo tác của mình, đã có gì đi ngược đường tu, phạm vào luật pháp, gây nên cho bạn bè phiền trách, mất tin, gây nên cho tổ chức khó khăn lộn xộn. Cố gắng chú tâm đào xới ở lòng mình, tìm lại lầm lổi, lần lần thấy được rõ ràng, mau mau bước lại Thiên bàn đốt nhang khẩn vái, tự tâm sám hối. Ngặt vì có người làm chẳng phải, mà không bao giờ thấy được tai hại ấy do mình, mà cứ trách bâng quơ tại người nầy, kẻ nọ. Đó phải chăng chưa để phút nhẹ nhàng hơi thở, bình tình đào lại ở tiềm thức để thấy được tội ác, mà tự khắc chế ngay. Xưa kia vua Thang trông người đói rét, tự trách phạt mình, đã xô họ vào cảnh bần hàn, thì nay, chư hướng đạo há không học được ít nhiều, để sáng danh quyền pháp hay sao? Nền đạo Minh Lý ra đời, chư đạo hữu vào tu chắc cũng nhận thấy chổ quan trọng, là tự đưa mình vào rèn luyện cho trở nên con người phàm hoá thánh, dở hoá hay, tật nguyền hoá trở nên lành mạnh. Thế là cửa Minh Lý là lò cừ nun đúc cho con người thuần nhứt, con người khâm sai sứ mạng, con người mới, để xây dựng cuộc đời mới. Lẻ tất nhiên, một mảnh sắt nào đã thảy vào lò, phải bị sự nun đốt cho mềm dẻo, để uốn nắn thành một dụng cụ hữu dụng cho đời. Không phải vào cửa Minh Lý là tự do ưng cầm búa để bổ vào thanh sắt, mà muốn vậy, trước phải học nghề rèn. Cười!... Hôm nay, Bản Thánh, được lịnh đi vận hoá cho cuộc thanh bình đất nước, không còn dịp mỗi tuần ghé lại dạy khuyên. Nên đây cũng là lời thật mạnh nói trái tai, nhưng bổn phận vì thương nhau, nên không nề hà quanh co vô ích. Bản Thánh được đi, thấy hân hoan, là nơi Minh Lý nầy hai việc đáng lo mà đã giải quyết được : Một, là bên ngoài thời thế dầu sao cũng bảo đảm cho lảnh vực giáo hội an ninh, toàn đạo ung dung trong ân Thượng Đế . Hai, là nội bộ tạm được bình an, khí hanh thông lần chổi dậy. Chắc là đạo hữu sớm chiều nôn nóng đón hồng ân, chờ ngày khai cơ giáo đạo. …Đức Đạo Tổ cũng gởi đến cho Hội Thánh một minh triết thánh ân, cho toàn thể nam nữ môn sanh sống trong phước huệ vô cùng của Đạo, Bản Thánh sẽ có kỳ chuyển sau. Bản Thánh ban phát ơn lành cùng toàn đạo. Chào chư thiên ân, chư đạo tâm nam nữ. Rút gọn
0 Comments
Leave a Reply. |
Blog's author
|
Giờ tiếp khách
|
Điện thoại
|
Trang web
(Web page) https://www.minhlydao.org
|
Contact: [email protected]
Feedback, please address to: Tam Chon Le (Đại Mạng) E.mail: [email protected] |