Ngày 19 tháng 2 Kỷ Dậu
(05 - 4 - 1969) [… … …] TÁI CẦU THI TRẦN HƯNG ĐẠO để mấy lời khuyên, Gắng chí lập công ớ các hiền. Gánh Đạo phải còn nhiều khó nhọc, Biết rồi đừng chấp cũng đừng thiên. Chào chư liệt vị. BÀI Bản Thánh biết biết nhiều các đệ, Biết tâm trường thực tế ưu tư. Khó khăn cũng chẳng chối từ, Nấu nung gan óc bấy chừ lập công. Cho trọn chữ đạo đồng thân tín, Cho vẹn câu nhứt lịnh thi hành. Tu thân trọn đạo làm lành, Đương vi sứ mạng hoàn thành công phu. Đứng trước cảnh ám mù loạn lạc, Cuộc bể dâu đổ nát rối bời. Toan phương cứu chữa bịnh đời, Nương theo Quyền pháp làm người Thiên ân. Minh Lý cũng một phần trọng nhiệm, Phận nữ nam kiểm điểm đương đầu. Tu cho chứng được phép mầu, Học cho rõ lý thâm sâu độ người. Xem thêm
Nhịn vui sướng phần đời vật chất, Gắng tham cầu lẽ thật tình thương. Cùng nhau xúm xít lên đường, Quên thân chẳng quản đoạn trường khó khăn. Tre đã tàn thì măng phải mọc, Trương cánh cao hồng hộc từ đây. Trên xanh trông cậy có Thầy, Dưới cùng quần chúng hiệp vầy đoàn viên. Người có chức, có quyền, có vị, Phải khiêm cung khắc kỷ, thành nhân. Đương vi trọng trách nặng phần, Phải chiều, phải chuộng, phải gần, phải nghe. Nghe đại chúng, đừng che lỗi quấy, Nghe ngóng thường mới thấy rộng xa. Việc lành khuyên chớ bỏ qua, Người mà chỉ trích thì ta sửa liền. Trải tâm can cho tuyền chúng bạn, Theo ý chung làm sáng Đạo nhà. Việc làm thì phải thiết tha, Cho người noi dấu, cho ta tỏ bày, Đạo Minh Lý tương lai phải ráng, Bước đầu sao cho đáng cho nên. Thành công gốc ở chí bền, Ở lòng giác ngộ, ở nền nghĩa nhân. Muốn đến xa thì gần là trước, Chí bốn phương do bước ban đầu. Hòa người sớm phải thân nhau, Thân yêu nội bộ thì sau rộng ngoài. Chứng đến Thánh, mới thay được Thánh, Trị yên nhà, mới lãnh trị dân. Kỷ cương gốc ở tu thân, Tề gia trị quốc là phần tiếp theo. Người Minh Lý còn nghèo công đức, Đạo Tam Tông hiện thực nớt non. Dưới trên lớn nhỏ chưa tròn, Có khi tranh chấp dò đon nghi ngờ. Nên sứ mạng còn chờ nhứt trí, Nên pháp quyền đương vị chưa minh. Làm sao Thánh thể thành hình, Làm sao nam nữ quên tình tư riêng. Để cho thấy Thiêng Liêng hiển hích, Để cho người thỏa thích kính tin. Cho người có chỗ dựa vin, Có nơi đặt trọn muôn nghìn tâm tư. Nay đến lúc thuyền từ mở đõi, Trương buồm loan ra khỏi bến mê. Mênh mông biển rộng tư bề, Lái lèo vững hướng mà về cảnh thanh. Một: Khuyên để lòng thành tu học, Tu cho tròn cực nhọc đừng lơi. Tu sao cảm động thấu Trời, Không còn phàm tục, ra người thanh cao. Hai: Khuyên chớ mảy hào nghĩ quấy, Lòng đương trong lại dậy đục ra. Sống chung huynh đệ một nhà, Thương yêu trợ đỡ, thuận hòa dưới trên. Ba: Xây đắp móng nền giáo pháp, Cộng lực chung đóng góp cho thành. Đã là Minh Lý môn sanh, Nên hư danh nghĩa có mình ở trong. Bốn: Xúm xít làm xong sứ mạng, Chia nhau lo, tính toán với nhau. Nam như nữ, trước như sau, Mỗi người mỗi việc, việc nào cũng xong. Năm: Chỉ biết phân công gắng việc, Nhín giờ chơi chung quyết ở lòng. Việc nhà đơn giản vừa xong, Để lo việc Đạo, việc công từ rày. Sáu: Thiên ân tỏ bày chí hướng, Cho mọi người tin tưởng vào ta. Tâm tư quảng đại hải hà, Khát khao trông được Ma Ha tươi nhuần. Bảy: Giáo hội tuần tuần nhi tiến, Mỗi ngày thêm hiển hiện đẹp xinh. Phải đây là nước thanh bình, Phải đây là chỗ gởi mình yên thân. Tám: Chỉnh tu đặt phần trọng trách, Cho những người tư cách đoan nghi. Quyền hành ban bố một khi, Dời non lấp bể, khó gì ở đâu. Chín: Nhắm vào nhu cầu cấp bách, Chỉnh cơ quan đặc trách các phần. Mối giềng điều khiển Thiên ân, Ngoại giao, nội vụ thiện dân tá phò. Mười: Ổn định, gay go được ổn, Ngăn cơ nguy xáo trộn nội tình. Cậy quyền tối thượng Thánh linh, Phá tan xâm lược tày đình họa chung. THI Chung vai gánh lấy Đạo Trời ban, Để được thành công cách nhẹ nhàng, Đầu nhỏ biết đâu sau lớn mạnh, Bắt tay xây dựng một cơ quan. Đây Bản Thánh để lòng nhủ khuyên toàn đạo nam cũng như nữ, người tại gia cũng như người nhập tự, những gì đã qua nên cho qua. Những gì sắp đến nên cùng nhau lo đến, nghĩa là việc quấy, việc trái, việc đáng ngờ đáng trách, thì nên cho qua. Ở đời ai còn mang xác thịt, dầu là nhân hiền nhưng đôi lúc vọng tà quật khởi, nên nghĩ bậy, làm sai, rồi sau đó họ lại ăn năn hối tiếc. Muốn sao từ đây là giai đoạn mới, giai đoạn được bắt đầu để chỉnh tu, để phân đặt quyền hành, để lần hồi gọt rửa những nhơ bợn còn đôi chút dính theo người tu. Nhưng các hiền phải rộng lượng, mọi người không ai giống ý ai, song vì đạo, ai cũng như một con tim đỏ. Như việc nhỏ là việc thường đụng chạm, ví như Chơn Tâm và Chánh Pháp, Chơn với Chánh, Tâm với Pháp là một, mà cũng không một được, thì người xử sự nghĩ sao cho phải. Chơn Tâm là kẻ nhiều năm có công xây đắp vào Thánh Hội; điều đó ai cũng chứng được, song tính tình nóng nảy, có đôi lúc làm khó làm rầy, nhưng không lẽ vì đó mà bỏ rơi. Còn như Chánh Pháp là người ham tu mộ đạo, mới vào đây để công quả, cũng nên nhờ sức lửa mới rèn được thép gang, nhờ xát chà mới thành thân, trở nên trong sáng. Không bậc Chí nhơn nào thành tựu mà không ở trong lò thử thách để trở thành danh phận. Vậy người Quyền pháp luôn luôn cân nhắc công bình, theo Bản Thánh được nhiều lần nghe cầu nguyện than van, nhưng Bản Thánh xử sự cũng thể nhơn tình và xét tiền công, mà cần thúc giục cho lò lửa thiêng để rèn gan trí sĩ, cười ... cười! Un đúc cho các bậc tu hành. Vậy nên phải nhớ rằng “Ngọc bất trác, bất thành khí”. Bản Thánh đương chờ chỉ dụ Lão Tổ ban cho, để sắp đặt cơ cấu quyền hành, chỉnh đốn nội bộ, phát triển đường tu học, lập công cho toàn đạo. Bản Thánh muốn chư vị trong ban Bình nghị đặt hết tâm chí nghiên cứu một chương trình về nội vụ cũng như ngoại giao, làm cách nào được phân minh trật tự mà hân hoan thỏa thuận tất cả cho mọi người về quyền hành cũng tâm thức, nhắm theo nhu cầu cấp bách cho giai đoạn hiện hành, đừng để một vết tích nào cho ai phải nghi ngờ và bất mãn, rồi đi đến chỗ coi thường quyền pháp. Quyền hành phải minh định, tài thượng phải phân minh, dưới trên phải trật tự, nam nữ phải định vị rõ ràng; chỗ ở, chỗ làm, chỗ giao tiếp được minh định, việc quản trù, việc công nghệ, việc hành chánh, việc luật pháp, đâu đó phải được phân quyền, cũng không nên giao hẳn luật lệ ở người hành pháp. Người hành pháp quản trị thì quản bác tất cả mà không giữ một phần nào. Ý Bản Thánh nói đây chắc các hiền rõ được, nên nghiên cứu một chương trình chung và kế hoạch đặc trách cho mỗi ngành, ngành nào lo đôn đốc thực thi phận sự của ngành ấy, song song với các ngành mà điều hòa hỗ tương đồng tiến. Về ngành lương lo phần thực dụng ăn sắm ở chùa, ngành giáo lý lo giảng giải, soạn thảo, tu chỉnh thơ viện, ngành học phác họa kế hoạch hướng dẫn nhà trường, hướng dẫn đạo tâm, định kỳ hoặc tổ chức các cuộc thi, để biết qua trình độ, ngành tài chánh là một ngành quan trọng mọi người thường để tâm, thường vì đó khởi sanh lòng nghi kỵ, cần được kế hoạch khoa học làm cho minh bạch và phân định theo kế toán. Tư dưỡng, phát động tinh thần xây dựng mạnh mẽ, đôn đốc toàn bộ. Nữ giới được đặt trụ sở, qui định thời gian, chị em tập làm việc cho nhau, mỗi người có phận sự chia lo, phải có một chương trình, nghĩa là mỗi ngành có một bản dự trù kế hoạch xúc tiến cho ngành mình, làm sao không dẫm chưn nhau, không lấn át nhau, không lùi không trệ. Rồi Bản Thánh sẽ chờ chỉ dụ mà qui định một đường lối tiến chung. ... ... ... Thăng * Ngọc bất trác bất thành khí - Nhân bất học bất tri lý (Hòn ngọc thô kia nếu chẳng được mài giũa thì cũng chẳng thành món đồ trân quý được, con người ta không học qua thầy hay bạn tốt, qua nghịch cảnh của đường đời thì chẳng thể hiểu đạo lý làm người). * Tửu trung bất ngữ chân quân tử, tài thượng phân minh đại trượng phu. Rượu say không nói là quân tử, tiền của phân minh ấy trượng phu. Rút gọn
0 Comments
Leave a Reply. |
Blog's author
|
Giờ tiếp khách
|
Điện thoại
|
Trang web
(Web page) https://www.minhlydao.org
|
Contact: [email protected]
Feedback, please address to: Tam Chon Le (Đại Mạng) E.mail: [email protected] |