Ngày 19 tháng 2 Kỷ Dậu
(05 - 4 - 1969) [… … …] TÁI CẦU THI TRẦN HƯNG ĐẠO để mấy lời khuyên, Gắng chí lập công ớ các hiền. Gánh Đạo phải còn nhiều khó nhọc, Biết rồi đừng chấp cũng đừng thiên. Chào chư liệt vị. BÀI Bản Thánh biết biết nhiều các đệ, Biết tâm trường thực tế ưu tư. Khó khăn cũng chẳng chối từ, Nấu nung gan óc bấy chừ lập công. Cho trọn chữ đạo đồng thân tín, Cho vẹn câu nhứt lịnh thi hành. Tu thân trọn đạo làm lành, Đương vi sứ mạng hoàn thành công phu. Đứng trước cảnh ám mù loạn lạc, Cuộc bể dâu đổ nát rối bời. Toan phương cứu chữa bịnh đời, Nương theo Quyền pháp làm người Thiên ân. Minh Lý cũng một phần trọng nhiệm, Phận nữ nam kiểm điểm đương đầu. Tu cho chứng được phép mầu, Học cho rõ lý thâm sâu độ người. Xem thêm
Nhịn vui sướng phần đời vật chất, Gắng tham cầu lẽ thật tình thương. Cùng nhau xúm xít lên đường, Quên thân chẳng quản đoạn trường khó khăn. Tre đã tàn thì măng phải mọc, Trương cánh cao hồng hộc từ đây. Trên xanh trông cậy có Thầy, Dưới cùng quần chúng hiệp vầy đoàn viên. Người có chức, có quyền, có vị, Phải khiêm cung khắc kỷ, thành nhân. Đương vi trọng trách nặng phần, Phải chiều, phải chuộng, phải gần, phải nghe. Nghe đại chúng, đừng che lỗi quấy, Nghe ngóng thường mới thấy rộng xa. Việc lành khuyên chớ bỏ qua, Người mà chỉ trích thì ta sửa liền. Trải tâm can cho tuyền chúng bạn, Theo ý chung làm sáng Đạo nhà. Việc làm thì phải thiết tha, Cho người noi dấu, cho ta tỏ bày, Đạo Minh Lý tương lai phải ráng, Bước đầu sao cho đáng cho nên. Thành công gốc ở chí bền, Ở lòng giác ngộ, ở nền nghĩa nhân. Muốn đến xa thì gần là trước, Chí bốn phương do bước ban đầu. Hòa người sớm phải thân nhau, Thân yêu nội bộ thì sau rộng ngoài. Chứng đến Thánh, mới thay được Thánh, Trị yên nhà, mới lãnh trị dân. Kỷ cương gốc ở tu thân, Tề gia trị quốc là phần tiếp theo. Người Minh Lý còn nghèo công đức, Đạo Tam Tông hiện thực nớt non. Dưới trên lớn nhỏ chưa tròn, Có khi tranh chấp dò đon nghi ngờ. Nên sứ mạng còn chờ nhứt trí, Nên pháp quyền đương vị chưa minh. Làm sao Thánh thể thành hình, Làm sao nam nữ quên tình tư riêng. Để cho thấy Thiêng Liêng hiển hích, Để cho người thỏa thích kính tin. Cho người có chỗ dựa vin, Có nơi đặt trọn muôn nghìn tâm tư. Nay đến lúc thuyền từ mở đõi, Trương buồm loan ra khỏi bến mê. Mênh mông biển rộng tư bề, Lái lèo vững hướng mà về cảnh thanh. Một: Khuyên để lòng thành tu học, Tu cho tròn cực nhọc đừng lơi. Tu sao cảm động thấu Trời, Không còn phàm tục, ra người thanh cao. Hai: Khuyên chớ mảy hào nghĩ quấy, Lòng đương trong lại dậy đục ra. Sống chung huynh đệ một nhà, Thương yêu trợ đỡ, thuận hòa dưới trên. Ba: Xây đắp móng nền giáo pháp, Cộng lực chung đóng góp cho thành. Đã là Minh Lý môn sanh, Nên hư danh nghĩa có mình ở trong. Bốn: Xúm xít làm xong sứ mạng, Chia nhau lo, tính toán với nhau. Nam như nữ, trước như sau, Mỗi người mỗi việc, việc nào cũng xong. Năm: Chỉ biết phân công gắng việc, Nhín giờ chơi chung quyết ở lòng. Việc nhà đơn giản vừa xong, Để lo việc Đạo, việc công từ rày. Sáu: Thiên ân tỏ bày chí hướng, Cho mọi người tin tưởng vào ta. Tâm tư quảng đại hải hà, Khát khao trông được Ma Ha tươi nhuần. Bảy: Giáo hội tuần tuần nhi tiến, Mỗi ngày thêm hiển hiện đẹp xinh. Phải đây là nước thanh bình, Phải đây là chỗ gởi mình yên thân. Tám: Chỉnh tu đặt phần trọng trách, Cho những người tư cách đoan nghi. Quyền hành ban bố một khi, Dời non lấp bể, khó gì ở đâu. Chín: Nhắm vào nhu cầu cấp bách, Chỉnh cơ quan đặc trách các phần. Mối giềng điều khiển Thiên ân, Ngoại giao, nội vụ thiện dân tá phò. Mười: Ổn định, gay go được ổn, Ngăn cơ nguy xáo trộn nội tình. Cậy quyền tối thượng Thánh linh, Phá tan xâm lược tày đình họa chung. THI Chung vai gánh lấy Đạo Trời ban, Để được thành công cách nhẹ nhàng, Đầu nhỏ biết đâu sau lớn mạnh, Bắt tay xây dựng một cơ quan. Đây Bản Thánh để lòng nhủ khuyên toàn đạo nam cũng như nữ, người tại gia cũng như người nhập tự, những gì đã qua nên cho qua. Những gì sắp đến nên cùng nhau lo đến, nghĩa là việc quấy, việc trái, việc đáng ngờ đáng trách, thì nên cho qua. Ở đời ai còn mang xác thịt, dầu là nhân hiền nhưng đôi lúc vọng tà quật khởi, nên nghĩ bậy, làm sai, rồi sau đó họ lại ăn năn hối tiếc. Muốn sao từ đây là giai đoạn mới, giai đoạn được bắt đầu để chỉnh tu, để phân đặt quyền hành, để lần hồi gọt rửa những nhơ bợn còn đôi chút dính theo người tu. Nhưng các hiền phải rộng lượng, mọi người không ai giống ý ai, song vì đạo, ai cũng như một con tim đỏ. Như việc nhỏ là việc thường đụng chạm, ví như Chơn Tâm và Chánh Pháp, Chơn với Chánh, Tâm với Pháp là một, mà cũng không một được, thì người xử sự nghĩ sao cho phải. Chơn Tâm là kẻ nhiều năm có công xây đắp vào Thánh Hội; điều đó ai cũng chứng được, song tính tình nóng nảy, có đôi lúc làm khó làm rầy, nhưng không lẽ vì đó mà bỏ rơi. Còn như Chánh Pháp là người ham tu mộ đạo, mới vào đây để công quả, cũng nên nhờ sức lửa mới rèn được thép gang, nhờ xát chà mới thành thân, trở nên trong sáng. Không bậc Chí nhơn nào thành tựu mà không ở trong lò thử thách để trở thành danh phận. Vậy người Quyền pháp luôn luôn cân nhắc công bình, theo Bản Thánh được nhiều lần nghe cầu nguyện than van, nhưng Bản Thánh xử sự cũng thể nhơn tình và xét tiền công, mà cần thúc giục cho lò lửa thiêng để rèn gan trí sĩ, cười ... cười! Un đúc cho các bậc tu hành. Vậy nên phải nhớ rằng “Ngọc bất trác, bất thành khí”. Bản Thánh đương chờ chỉ dụ Lão Tổ ban cho, để sắp đặt cơ cấu quyền hành, chỉnh đốn nội bộ, phát triển đường tu học, lập công cho toàn đạo. Bản Thánh muốn chư vị trong ban Bình nghị đặt hết tâm chí nghiên cứu một chương trình về nội vụ cũng như ngoại giao, làm cách nào được phân minh trật tự mà hân hoan thỏa thuận tất cả cho mọi người về quyền hành cũng tâm thức, nhắm theo nhu cầu cấp bách cho giai đoạn hiện hành, đừng để một vết tích nào cho ai phải nghi ngờ và bất mãn, rồi đi đến chỗ coi thường quyền pháp. Quyền hành phải minh định, tài thượng phải phân minh, dưới trên phải trật tự, nam nữ phải định vị rõ ràng; chỗ ở, chỗ làm, chỗ giao tiếp được minh định, việc quản trù, việc công nghệ, việc hành chánh, việc luật pháp, đâu đó phải được phân quyền, cũng không nên giao hẳn luật lệ ở người hành pháp. Người hành pháp quản trị thì quản bác tất cả mà không giữ một phần nào. Ý Bản Thánh nói đây chắc các hiền rõ được, nên nghiên cứu một chương trình chung và kế hoạch đặc trách cho mỗi ngành, ngành nào lo đôn đốc thực thi phận sự của ngành ấy, song song với các ngành mà điều hòa hỗ tương đồng tiến. Về ngành lương lo phần thực dụng ăn sắm ở chùa, ngành giáo lý lo giảng giải, soạn thảo, tu chỉnh thơ viện, ngành học phác họa kế hoạch hướng dẫn nhà trường, hướng dẫn đạo tâm, định kỳ hoặc tổ chức các cuộc thi, để biết qua trình độ, ngành tài chánh là một ngành quan trọng mọi người thường để tâm, thường vì đó khởi sanh lòng nghi kỵ, cần được kế hoạch khoa học làm cho minh bạch và phân định theo kế toán. Tư dưỡng, phát động tinh thần xây dựng mạnh mẽ, đôn đốc toàn bộ. Nữ giới được đặt trụ sở, qui định thời gian, chị em tập làm việc cho nhau, mỗi người có phận sự chia lo, phải có một chương trình, nghĩa là mỗi ngành có một bản dự trù kế hoạch xúc tiến cho ngành mình, làm sao không dẫm chưn nhau, không lấn át nhau, không lùi không trệ. Rồi Bản Thánh sẽ chờ chỉ dụ mà qui định một đường lối tiến chung. ... ... ... Thăng * Ngọc bất trác bất thành khí - Nhân bất học bất tri lý (Hòn ngọc thô kia nếu chẳng được mài giũa thì cũng chẳng thành món đồ trân quý được, con người ta không học qua thầy hay bạn tốt, qua nghịch cảnh của đường đời thì chẳng thể hiểu đạo lý làm người). * Tửu trung bất ngữ chân quân tử, tài thượng phân minh đại trượng phu. Rượu say không nói là quân tử, tiền của phân minh ấy trượng phu. Rút gọn
0 Comments
TN ngày 11/6/1969
Trần Hưng Đạo. Bản Thánh chào chư thiên ân, chư đạo tâm nam nữ. THI : Ngọn đuốc từ bi dẩn lối đời, Con thuyền Bác Nhã độ trần vơi. Pháp quyền thiên mạng chung nhau giử, Mọi việc do ta cũng có Trời. Bản Thánh hôm nay để mấy lời dặn bảo chư thiên ân quyền pháp, cùng toàn thể nam nữ đạo tâm, bổn phận làm một tín đồ trong Giáo Hội Minh Lý : phải nhận được trọng trách của mình, phải làm sao cho xứng đáng một người chơn tu, đạo đức, hầu mới sáng danh nền tân giáo lý. đừng vì một quyền lợi riêng tư mà nội bộ gây nên tai tiếng, miệng đời mỉa mai bình phẩm, thì nền chánh pháp tối thượng nhiệm mầu cũng không cách nào làm cho thiên hạ tín nhiệm, thì sự cãm hoá người đời khó góp lấy gì để mua chuộc cái tai hại bỡi chính mình tạo nên. Các hiền khá nhận chân cho kỷ. Đừng tưởng cá nhân hay số ít không liên lụy để vở cả một tổ chức được. Ngụ đời thường nói : Một con sầu làm rầu nồi canh, thì há không cẩn thận lắm sao ? Bỡi vậy, người thiên ân hay kẻ tín hữu muốn thi thố một việc làm, trước khi đo đắn, nghỉ suy chính chắn từ tấc từ li, luôn luôn nằm lòng những điều luật, cương lỉnh của nền đạo và giử đúng lời thề. Xem thêm
Dầu nghiệp duyên chưa thể cho phép tạo được con người bản lỉnh đạo hạnh cao siêu, cũng giử còn thuần túy một tín đồ. Dầu chưa tạo được điều kiện làm nở mặt cho đời, rạng danh cho đạo, cũng chớ gây nên tai ác di hại về sau. Bỡi vậy, trách nhiệm trọng hại biết bao, chồng chất đôi vai của người hướng đạo, giấu kín ở lòng toàn đạo, chờ có cơ hội đem tài đức cứu thế độ nhơn. Trước khi tự thấy mình còn non yếu, chưa đủ bôn nam tẩu bắc, thì nên đóng cửa tu học, cùng nhau bồi dưỡng nguyên khí bên trong cho hàm súc. Ai nấy cũng nuôi lớn chí mình, chờ cơ hội là tung chơn rảo bước cứu đời, làm sao cho cuộc sống nhơn loại quân bình, không còn để người khóc kẻ cười, bên no phía đói. Xã hội được thanh bình, còn phải nhắm thẳng vào trọng tâm con người, là phải giải thoát linh hồn. Đó là then chốt của nền đạo học. Muốn xua quân xuất trận, trước phải biết người biết mình, mà cốt là kiểm điểm hàng ngủ có được nhứt tề hay chưa? Mặc dù binh hùng tướng hổ, xấp ngàn địch thủ, mà quân sỉ chưa nhứt tề, thì phải rút lui ngay. Nếu ỷ mạnh, thế nào cũng đem mồi cho địch. Cũng vậy đó, trên thiên ân, dưới đạo hữu, toàn bộ bất nhứt, phân vân, thiếu tin, thiếu kỉnh, thì nền đạo học đó sớm chầy cũng tan vở, mà cá nhân mỗi người sẽ lảnh lấy sự trừng phạt gớm ghê. Bỡi vậy nên nền đạo cốt là giử trọn niềm tin, lấy luật pháp làm cương kỷ răn đe, lấy mình khép thân vào đó, để chế ngự long tham lam, sân hận, si mê, dẹp được kiêu khí ngạo mạn, mới mong đi đến lợi kỷ lợi tha. Minh Lý trải mấy năm được quyền pháp trao ban, chương trình vạch sẳn, một lối công phu để toàn đạo nương đó mà tạo nên một giáo hội lành mạnh, gồm cả phước huệ đồng tu, thiên nhơn hiệp phát. Thần Thánh mỏi miệng ráo lời, thế mà dòm lại ở đâu còn đó. Nếu dụng ân chắc chắn chầy sớm cũng lờn, bằng phải tác oai, sẽ có ít nhiều người oán. Dầu sao, quyền tối hậu phải ở tay Trời, dầu được dầu không, quyết phải lái con thuyền đi đúng hướng. Hôm nay, Bản Thánh chỉ ước mong sao mỗi năm có một đợt tịnh tu dài hạn, hay một tháng phải dành dự đôi ngày. Mỗi người trong đoàn thể nền đạo Minh Lý, từ trên đến dưới rán thu xếp gọn, gát mọi sự ra ngoài, để rồi ngồi lại, bình tỉnh xét hành vi tạo tác của mình, đã có gì đi ngược đường tu, phạm vào luật pháp, gây nên cho bạn bè phiền trách, mất tin, gây nên cho tổ chức khó khăn lộn xộn. Cố gắng chú tâm đào xới ở lòng mình, tìm lại lầm lổi, lần lần thấy được rõ ràng, mau mau bước lại Thiên bàn đốt nhang khẩn vái, tự tâm sám hối. Ngặt vì có người làm chẳng phải, mà không bao giờ thấy được tai hại ấy do mình, mà cứ trách bâng quơ tại người nầy, kẻ nọ. Đó phải chăng chưa để phút nhẹ nhàng hơi thở, bình tình đào lại ở tiềm thức để thấy được tội ác, mà tự khắc chế ngay. Xưa kia vua Thang trông người đói rét, tự trách phạt mình, đã xô họ vào cảnh bần hàn, thì nay, chư hướng đạo há không học được ít nhiều, để sáng danh quyền pháp hay sao? Nền đạo Minh Lý ra đời, chư đạo hữu vào tu chắc cũng nhận thấy chổ quan trọng, là tự đưa mình vào rèn luyện cho trở nên con người phàm hoá thánh, dở hoá hay, tật nguyền hoá trở nên lành mạnh. Thế là cửa Minh Lý là lò cừ nun đúc cho con người thuần nhứt, con người khâm sai sứ mạng, con người mới, để xây dựng cuộc đời mới. Lẻ tất nhiên, một mảnh sắt nào đã thảy vào lò, phải bị sự nun đốt cho mềm dẻo, để uốn nắn thành một dụng cụ hữu dụng cho đời. Không phải vào cửa Minh Lý là tự do ưng cầm búa để bổ vào thanh sắt, mà muốn vậy, trước phải học nghề rèn. Cười!... Hôm nay, Bản Thánh, được lịnh đi vận hoá cho cuộc thanh bình đất nước, không còn dịp mỗi tuần ghé lại dạy khuyên. Nên đây cũng là lời thật mạnh nói trái tai, nhưng bổn phận vì thương nhau, nên không nề hà quanh co vô ích. Bản Thánh được đi, thấy hân hoan, là nơi Minh Lý nầy hai việc đáng lo mà đã giải quyết được : Một, là bên ngoài thời thế dầu sao cũng bảo đảm cho lảnh vực giáo hội an ninh, toàn đạo ung dung trong ân Thượng Đế . Hai, là nội bộ tạm được bình an, khí hanh thông lần chổi dậy. Chắc là đạo hữu sớm chiều nôn nóng đón hồng ân, chờ ngày khai cơ giáo đạo. …Đức Đạo Tổ cũng gởi đến cho Hội Thánh một minh triết thánh ân, cho toàn thể nam nữ môn sanh sống trong phước huệ vô cùng của Đạo, Bản Thánh sẽ có kỳ chuyển sau. Bản Thánh ban phát ơn lành cùng toàn đạo. Chào chư thiên ân, chư đạo tâm nam nữ. Rút gọn
|
Blog's author
|
Giờ tiếp khách
|
Điện thoại
|
Trang web
(Web page) https://www.minhlydao.org
|
Contact: [email protected]
Feedback, please address to: Tam Chon Le (Đại Mạng) E.mail: [email protected] |